Search

Mình không còn lựa chọn khác, phải không?
Khi...

  • Share this:

Mình không còn lựa chọn khác, phải không?
Khi khoảng trống ở trong lòng lớn quá!
Mình nhìn nhau như những người xa lạ,
Dẫu từng coi nhau: Hạnh Phúc cả đời...

Tưởng như em quen biết đến hai người,
Một dịu dàng và luôn lãng mạn
Một lạnh lùng, thờ ơ, lãnh đạm
Anh bây giờ làm em nhớ anh xưa...

Một chút quan tâm cũng hoá dư thừa,
Đôi câu nói chợt làm anh khó chịu.
Không muốn nghe và càng không muốn hiểu,
Mái ấm thành mái lạnh bởi vì đâu?

Em hoang mang như lạc giữa rừng sâu,
Trong bóng tối em gục đầu trống rỗng.
Em tự hỏi mình người đang chung sống
Còn muốn mang em theo suốt cuộc đời?

Hôn nhân chỉ là thứ để đùa chơi?
Tình yêu chỉ có một thời nồng cháy?
Cách anh buông sao nhẹ nhàng đến vậy,
Có lẽ từ đầu em ngộ nhận cũng nên...

Chiếc váy cưới ngày nào quá rộng với em,
Em trả lại, anh đem cho người mới.
Hạnh Phúc là điều ai không mong chạm tới,
Nhưng có lẽ với em, bến cuối rất xa vời.

Em lại trở về bước tiếp một mình thôi.

#DuPhong


Tags:

About author
not provided
Tác giả sách & CEO Carobooks
View all posts